Mạnh Sĩ Huyên: “Chúng ta đừng xoắn xuýt chuyện này nữa, đây cũng không phải là chuyện miếng cơm. Chẳng phải mấy thứ như sưởi ấm, than nắm, tiền điện nước đều cần dùng đến tiền à? Tiền lẻ thì thôi đi, mọi người cũng sẽ không so đo với mình, mà mình cũng lười tính cái này. Cậu đừng khiến mình sống ở đây không được yên tâm, cho dù là chị em ruột cũng phải tính toán rõ ràng mà.”
Ô Đào: “Vậy cậu cứ đóng mười lăm đồng đi, mười năm đồng là đủ rồi.”
Mạnh Sĩ Huyên: “Cũng được, vậy mười lăm đồng.”
Cô ấy nói xong, vui vẻ vào trong buồng, thò chân vào trong chăn sưởi ấm rồi cười tủm tỉm nói: “Được rồi, về sau mình muốn ngoan ngoãn ở chỗ này. Mỗi ngày đi làm, tan ca xong sẽ học tập cùng cậu. Hiện tại, mình cảm thấy những ngày này khá tốt.”
Ô Đào rửa tay rồi lau khô, cũng vào trong buồng, nhìn thấy dáng vẻ biếng nhác kia của cô ấy: “Cậu thật là!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây