Cô mong rằng Mạnh Sĩ Huyên có thể nhận được an ủi. Ô Đào cảm thấy thật ra có lẽ Mạnh Sĩ Huyên cũng có chút cảm giác khác biệt với Vương Bồi Hâm. Nếu không, cô ấy cũng không đến nỗi phản ứng dữ dội như vậy.
Cho nên Ô Đào muốn để họ nói chuyện tử tế với nhau.
Lúc nãy ra cửa quá vội, bây giờ trời nổi gió, tuyết cũng từ từ rơi xuống. Ô Đào cảm thấy trên người hơi lạnh, nhưng vẫn mím môi nhét tay vào trong túi, im lặng chờ đợi.
Cũng không biết đã chờ bao lâu, cô mới thấy Vương Bồi Hâm ủ rũ cúi đầu đi ra.
Sau khi anh ấy đi ra đã trông thấy Ô Đào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây