Quần của cô bây giờ là quần mấy năm trước sửa lại, phía dưới may thêm một đoạn, tay nghề tốt nên người bình thường nhìn không ra, nhưng vẫn là cũ, lông nhung đều sắp mòn lẳng.
Nếu như cô đi gặp mẹ của Diệp Uẩn Niên, mặc cái này thật sự hơi xấu hổ.
Thanh toán sổ sách xong, hai tấm vải được cắt xén tốt rồi bọc lại, cô mới phát hiện Diệp Uẩn Niên còn chưa trở lại, đang nói muốn đi xuống lầu tìm anh thì anh đã lên tới.
Ô Đào: “Sao anh đi lâu như vậy?”
Diệp Uẩn Niên: “Mua được chưa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây