Ô Đào nghe lại cười: “Cháu kéo một tấm vải làm ra một chiếc áo khoác, một cái bên ngoài là được rồi, cháu đã tháo bông trong chiếc áo bông này ra phơi nắng, phía dưới có hoa văn không khác biệt lắm, nhìn không ra, dù sao áo bông ở bên trong, người ngoài nhìn không thấy.”
Mua bông còn cần phiếu bông, chắc chắn không dễ lấy được, còn phải tốn sức chịu ân tình đổi với người ta, áo bông cũ phơi nắng rồi đập vẫn rất ấm áp, không đáng để chú trọng.
Ninh Diệu Hương: “Vậy thì mua một chiếc áo len đi, sau này lại làm cho con thêm một chiếc áo khoác lông có cổ và mũ, nhìn cũng đẹp đấy, nhìn bây giờ con lớn rồi
Đoán chừng sau này cũng không mặc được bao lâu, làm một bộ tốt có thể mặc được mấy năm.
Ô Đào nghĩ đến áo khoác lông có cổ và mũ, thật ra cô thật sự muốn một cái, nhân tiện nói: “Đợi con nhận được tiền lương của tháng này rồi nói sau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây