Bước sang tháng mười, thời tiết đã mát mẻ hơn, không còn âm u như trước nữa, bóng ma về trận động đất cũng đã trôi qua. Mạnh Sĩ Huyên cũng không khóc nữa.
Ô Đào đưa cô ấy tới công viên Cảnh Sơn để tản bộ, trong tiếng ve thưa thớt mùa thu, ngồi dưới gốc cây hoa hoè, nhìn đám cỏ lau lưa thưa bị gió thổi qua, nhìn mặt trời ở đằng sau cây hoa hoè dần ngả sang phía tây.
Cô mua hai cây hồ lô ngào đường, mỗi người một cây rồi ngồi ăn ở đó.
Bây giờ có rất nhiều thời gian, có thể thoải mái mà tiêu pha, chẳng cần gấp gáp làm gì.
Mạnh Sĩ Huyên nói: “Mình thích hồ lô ở Đường Sơn nhất.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây