Lòng Ô Đào chùng xuống, cô thận trọng hỏi: “Sĩ Huyên, cậu sao vậy? “
Mạnh Sĩ Huyên oà lên khóc rồi nhào tới ôm lấy Ô Đào.
Ô Đào vội vàng ôm lấy cô ấy: “Sĩ Huyên, xảy ra chuyện gì vậy?”
Mạnh Sĩ Huyên bật khóc: “Mình, mình không còn mẹ nữa... Mẹ mình mất rồi... Ô Đào, mình không còn mẹ nữa...”
Cô ấy khóc một cách bi thương và đau khổ, như một đứa trẻ bị bỏ rơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây