Trong hồi ức của cô, lúc nào mẹ cô một phải e dè, sợ này sợ kia, không có mấy khi thấy mẹ được thoải mái vui vẻ, giờ đây cô cũng coi như trưởng thành rồi, có thể gánh vác những chuyện trong gia đình, mẹ cô cũng đỡ vất vả phần nào, đồng thời cũng cảm thấy hãnh diện về các con.
Đối với Ninh Diệu Hương, chuyện nhận lương của Ô Đào là chuyện vô cùng quan trọng, thậm chí cả lúc Thanh Đồng trở về, bà ấy vẫn cứ líu lo không ngừng: “Mười sáu đồng, Ô Đào nhà chúng ta kiếm được tiền rồi! Lại còn là tự mình kiếm ra chứ không cần tới mối quan hệ nào hết, Ô Đào nhà ta thật là giỏi!”
Thanh Đồng nghe mẹ nói vậy thì cũng vui vẻ: “Tốt quá rồi, ngày mai chúng ta sẽ ăn gì đó ngon ngon chút, còn hôm nay nên ăn một cân thịt!”
Ninh Diệu Hương: “Vậy để mai mẹ đi cắt!”
Ô Đào thấy cả nhà đều phấn khởi, cô bèn nhắc nhở: “Mẹ, lần đầu nhận được tiền lương, con muốn mời Mạnh Sĩ Huyên và bạn bè con ăn cơm nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây