Lúc nhìn thấy anh, suy nghĩ của cô trở nên chậm chạp, rất nhiều ý nghĩ tuôn ra, chẳng hạn như tươi cười bước lên chào hỏi, hoặc là hỏi anh về Đại Hoàng và Đại Hồng, hoặc là thản nhiên gật đầu, chào một câu đã lâu không gặp, sau đó cố giữ bình tĩnh rời đi.
Nhưng tất cả chỉ là suy nghĩ mà thôi, cô cũng không biết nên sử dụng cách nào.
Trên thực tế, lúc này thể xác và tinh thần đều mệt mỏi khiến cô chết lặng, không muốn làm ra bất cứ một phản ứng nào.
Đúng lúc này, Diệp Uẩn Niên nghiêng đầu, lập tức nhìn sang đây.
Lúc ánh mắt anh lướt qua, Ô Đào cảm thấy dường như có một luồng ánh sáng lướt qua, chiếu vào trong lòng mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây