Mọi người nghe xong đều có hơi thất vọng, Phùng Hồng Anh lại nhìn Ô Đào, nói: “Ô Đào này, dù gì cháu cũng là học sinh cấp ba, điều kiện như cháu, tìm việc, tìm chồng chẳng phải mạnh hơn người khác gấp trăm lần sao? Bây giờ có manh mối gì chưa?”
Lúc bà ta nói chuyện, tất cả mọi người đều nhìn về phía Ô Đào, nhao nhao hỏi tới: “Đúng đó, trong đại viện của chúng ta đa số đều là học sinh cấp hai, nhưng cháu lại mài đũng quần trên ghế nhà trường thêm hai năm, làm gì cũng phải tìm một công việc tốt chứ? Sau này một tháng được bao nhiêu lương?”
Ô Đào vẫn chỉ cười cười: “Mài đũng quần thêm hai năm trên ghế nhà trường thì
Cũng chỉ có hai vai với một cái đầu thôi ạ, cháu vẫn chưa đi làm. Còn về phần chuyện công việc, tạm thời chưa có manh mối gì cả, nếu có công việc tạm thời thì cháu làm trước là được rồi.”
Công việc tạm thời?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây