Kết quả, sau khi ăn cơm xong trở về căn nhà gạch mái ngói cô phát hiện ra trước cửa có người đặt hai túi lớn được bọc bằng vải bông, túi thứ nhất đựng một bát dưa chua, nửa hộp bột baking soda, một nắm đậu đũa khô, túi thứ hai đựng ba miếng mỡ lợn to bằng đồng xu trong một hộp sắt nhỏ, cùng với một xấp giấy vệ sinh được gấp gọn gàng.
Lâm Tuyết Quân nhìn hai túi báu vật với vẻ mặt khó tin, ngẩng đầu nhìn xung quanh, chỉ nhìn thấy A Mộc Cổ Lăng đang chẻ củi trước túp lều Mông Cổ nhỏ cách đó vài mét.
“A Mộc Cổ Lăng, cậu có nhìn thấy ai đặt hai túi này trước cửa nhà tôi không? Cô đi đến hàng rào gỗ của tiểu viện, vịn vào hàng rào, ngẩng đầu lên, hét to.
Câu trả lời của A Mộc Cổ Lăng quả nhiên là hai chị đã dọn dẹp chuồng cừu mẹ. Lúc trước, Lâm Tuyết Quân chỉ vô tình nói đến việc trên tay mình bị nứt nẻ, chẳng qua là trò chuyện cho vui, không ngờ hai chị lại mang dưa chua, mỡ lợn quý giá, giấy vệ sinh sắp hết của thanh niên trí thức... đến cho cô.
Cô chỉ có tiền lương, không tích trữ được gì, cũng không mua được gì, nghèo rớt mồng tơi, biết lấy gì để trả lễ đây...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây