“Đại bàng sinh ra là để sải cánh trên bầu trời rộng lớn. Hãy cứ thỏa sức bay lượn đi.”
“...” Tháp Mễ Nhĩ không nói gì nữa, cậu ấy nhìn thẳng vào cô, có lẽ là đang cố gắng ghi nhớ từng đường nét trên gương mặt cô.
Khi cậu ấy xoay người, Lâm Tuyết Quân nhìn thấy một tia sáng lóe lên. Dưới sức hút của trọng lực, giọt nước mắt ấy vẽ thành một đường cong, rơi xuống đất, biến thành hai vệt mờ nhạt.
Hóa ra là hai giọt nước mắt.
...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây