[Thập Niên 60] Thảo Nguyên Mục Y

Chương 93: Xếp hàng tiêm bắp 7

Chương Trước Chương Tiếp

Cô còn nhớ, lúc sáu, bảy tuổi, có lần cô nhét đầy túi phô mai khô, bỏ nhà đi bụi, chơi mệt, liền chui vào đống cỏ khô mà người chăn nuôi phơi nắng để ngủ, ngủ đến khi trời tối đen như mực mới chui ra khỏi đống cỏ ấm áp.

Hôm đó, người nhà tưởng cô đi chơi ở sông bị nước cuốn trôi, vì tìm cô, gần như tất cả người chăn nuôi gần đó đều được huy động.

Mẹ cô nhìn thấy cả người cô đầy người cỏ rác, vừa nhai phô mai khô vừa đi về nhà thì tức giận đến mức đánh cho cô một trận, đánh đến khi mông sưng vù mới thôi.

Từ đó về sau, mẹ cô luôn cất thịt bò khô, phô mai khô... ở những nơi cô không lấy được. Như vậy thì cho dù cô có bỏ nhà đi bụi, chỉ cần đói bụng là sẽ biết đường về nhà...

Phô mai khô do A ma Tát Nhân làm dường như có hương vị khác với phô mai khô do mẹ cô làm. Nhưng cũng chua chua, thơm thơm, ngon ngon y như vậy. Lâm Tuyết Quân ngậm trong miệng, đợi nó từ từ tan ra, hương vị đó như đưa cô trở về tuổi thơ của mình.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (0)