[Thập Niên 60] Thảo Nguyên Mục Y

Chương 912: Thư nhà 2

Chương Trước Chương Tiếp

Ba mẹ gửi cho cô một hộp đồ ăn, tất cả những thực phẩm họ mua được có thể để lâu và gửi đi đều gửi đến cho cô, sợ rằng cô không đủ ăn.

[… Ông nội con để kéo một đám hàng xóm trong ngõ đến sân nhà ông ấy xem con lên truyền hình, đặc biệt mua hai hộp lớn đồ ăn vặt, ngay cả con trai nhà ông Bạch cũng bị hấp dẫn, tối hôm đó thật sự ngồi kín sân. Ông không chỉ muốn xem cháu gái nhỏ của ông trên TV, mà còn muốn xem mọi người ghen tị, khen cháu như thế nào.]

Bà lão Lý sống cạnh nhà chúng ta thật ra chẳng hề ghen tị chút nào. Cháu gái bà ấy là tấm gương lao động ưu tú ở nhà máy, trong lòng bà ấy cũng cảm thấy mãn nguyện lắm rồi. Nhưng vì để thỏa mãn lòng hư vinh của ông nội con, bà lão Lý phải giả bộ như rất ngưỡng mộ, để ông nội vui lòng. Hồi nhỏ, ông nội thường dạy dỗ ba là không được kiêu ngạo, phải khiêm tốn, phải biết giấu dốt và càng phải che giấu lòng hư vinh và tự đắc của mình. Người Trung Quốc chú trọng “tài không để lộ ra ngoài”, ba rành rọt những lời ông giảng dạy, nhưng bản thân ông thì lại không làm được. Người già khi đến tuổi, đa phần đều trở lại như trẻ con, có lẽ sau này ba cũng sẽ như vậy. Mặc dù hiện tại ba đang phàn nàn với con về ông, nhưng ba hy vọng rằng sau này con sẽ không phàn nàn ba như vậy.

Thật ra khi ba cầm bút viết thư cho con, cả ngón tay và cây bút máy dường như đều có ý thức riêng, đặt bút xuống là muốn khuyên con đừng kiêu ngạo. Con người một khi làm ba mẹ, đại khái sẽ học được những lời khuyên răn như vậy, có lẽ là bản năng ăn sâu vào máu thịt, giống như cừu phải ăn cỏ, mèo phải ăn chuột, ba mẹ thì phải dạy dỗ và khiển trách con cái, đây quả thực là quy luật hành vi mà không ai có thể tránh khỏi. May mắn là ba đã kịp thời dừng bút, đủ nhanh để nhận ra rằng thật ra không phải muốn khuyên con đừng kiêu ngạo, mà nên khuyên bản thân ba không nên kiêu ngạo thì đúng hơn. Nhìn thấy con trên tivi, đứng trên sân khấu, ba thực sự đã rất tự hào.

Mẹ con nói cả đêm đó mặt mày ba rạng rỡ, cũng không sai, quả đúng là như vậy. Khi ba lén soi gương, ba cũng nhìn thấy chính mình như vậy. Các đồng nghiệp đều nói ba bình tĩnh tự chủ, thật ra họ không nhìn thấy ba vào cái đêm hôm đó. Có chút nào liên quan tới "bình tĩnh" hay "tự chủ" chứ, ba thật sự rất vui mừng, cả người lâng lâng. Nhưng ba cũng không cảm thấy xấu hổ, thử hỏi trên đời này, ba mẹ nào thấy con cái mình được vinh dự, mà không lâng lâng chứ?


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (0)