Anh nhớ lại biểu cảm của Lâm Tuyết Quân khi đứng dậy khỏi ghế, đi về phía cừu con...
Cô đã tìm được vị trí của mình trên mảnh đất này.
Nhưng... còn bản thân anh thì sao?
Mục Tuấn Khanh rụt cổ, cúi đầu, đi ngược gió về phía lều Mông Cổ của nam thanh niên trí thức, bắt đầu suy nghĩ về con đường tương lai của mình.
Gió rít bên tai, anh như nghe thấy tiếng cười của Lâm Tuyết Quân liền không nhịn được quay đầu lại nhìn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây