Mục Tuấn Khanh nhìn cô với vẻ khó hiểu, nhìn một lúc, anh cũng cười theo, cười một lúc, anh lại hỏi: “Cô nói cho tôi biết đi, tôi còn một túi đường, chia cho cô nửa túi.
“Tôi mà nói cho anh biết, anh sẽ hối hận vì đã chia cho tôi nửa túi đường đấy. Gần đây, Lâm Tuyết Quân rất thích chấm bánh bao vào đường trắng, càng ăn càng ngọt, càng ăn càng ngon.
Cô đã thèm muốn túi đường của anh từ lâu nhưng đổi được dễ dàng như vậy, cô sợ anh sẽ hối hận.
Đó là túi đường mà anh mang từ nhà đến, ở vùng biên giới hoang vắng này, đường trắng vô cùng quý giá!
“Không sao, coi như tôi cống hiến cho bác sĩ thú y của nhân dân. Mục Tuấn Khanh đẩy gọng kính, nghiêm túc nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây