“Rất nặng. Mạnh Thiên Hà cố gắng nhớ lại, vừa nói vừa hít mũi. Lúc đầu khi mới tập lái, vì căng thẳng nên cô ấy liên tục toát mồ hôi. Lúc này đã luyện tập thành thạo, không còn căng thẳng, lo lắng nữa, nhiệt độ cơ thể giảm xuống, cô ấy mới cảm thấy lạnh.
“Được rồi. Cảm giác khi lái mỗi chiếc máy kéo đều khác nhau. Ngày mai khi cậu lái chiếc này, cảm giác có thể nặng hơn hoặc nhẹ hơn. Cậu cứ nói thật với đại đội trưởng, mỗi chiếc xe đều khác nhau, tuy rằng cậu đã từng lái máy kéo ở quê nhà nhưng lái chiếc này cũng giống như đổi ngựa, cũng cần phải làm quen. Hiểu chưa? Lâm Tuyết Quân nói xong, vỗ vai Mạnh Thiên Hà: “Chỉ cần chúng ta không hoảng sợ là được, đương nhiên, cậu cũng phải tự mình cảm nhận, nếu thật sự cảm thấy không lái được, chúng ta cũng không cố chấp, được không?
“Được. Mạnh Thiên Hà gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.
“Về ngủ thôi! Lâm Tuyết Quân ngáp một cái.
“Tôi muốn luyện tập thêm một lúc nữa, cậu về ngủ trước đi. Mạnh Thiên Hà nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây