Lâm Tuyết Quân bỗng nhiên bật cười.
“Cô cười gì? A Mộc Cổ Lăng hỏi cô bằng tiếng phổ thông vừa học được trong mấy ngày qua.
“Cậu nổi hết da gà rồi còn nói không lạnh, ha ha, cứng đầu. Lâm Tuyết Quân định rút tay về.
A Mộc Cổ Lăng bị cô cười đến mức xấu hổ, hừ một tiếng tỏ vẻ bất mãn. Nhưng nhìn thấy cô định rút tay về cậu ấy vẫn nắm chặt tay cô, không cho cô rút.
Lâm Tuyết Quân liền nhích lại gần cậu ấy hơn, như vậy, cậu ấy sẽ không cần phải đưa tay ra phía trước, cổ tay cũng có thể giấu vào trong tay áo để giữ ấm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây