“Biết một chút. Lâm Tuyết Quân vẫn dắt ngựa, vừa nhổ một số loại cỏ mà cô nhận ra được cho Tô Mộc ăn, vừa trả lời.
“Cô học ở Bắc Kinh sao? Cậu ấy lại hỏi.
“Trước khi đến đây tôi có đọc một số sách, sau khi đến đây tôi có học thêm một chút từ bác gái Tô Luân và mọi người.
Lâm Tuyết Quân lấy cuốn sổ đã được chuẩn bị từ trước ra, giơ lên cao cho A Mộc Cổ Lăng xem: “Tôi có ghi chú lại cách phát âm của một số câu tiếng Mông Cổ thông dụng ở đây.
“Tôi không biết chữ Hán. A Mộc Cổ Lăng liếc nhìn cuốn sổ, thành thật lắc đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây