Ban đầu Bao Tiểu Lệ cũng khá nghiêm túc khi khóc, nhưng khi nghe chị Ngạch Nhân Hoa nói như vậy, cô ấy không vui, mặt mày toàn nước mắt, nước mũi bốc lên bong bóng, ngẩng đầu thút thít nói: "Tôi, tôi có thích khóc chút đâu, đâu..."
Ông anh đi đầu quan tâm đến Bao Tiểu Lệ khi thấy cô ấy như vậy, có chút không nhịn được, cạc cạc phì cười.
Mọi người cũng bỗng chốc bị cuốn theo, không hiểu tại sao mà cũng cười theo.
Bao Tiểu Lệ trong lòng đầy chua xót và xúc động bỗng bị sự không nghiêm túc của những người này làm mờ đi, cô ấy lau lau nước mắt nước mũi, thay đổi bộ dáng bi thương mới khóc chít chít trước đây, giọng khàn khàn hưng phấn chỉ vào tờ báo trong tay Mạnh Thiên Hà, khoe khoang trước tất cả mọi người đã vây quanh:
"Các đồng chí ở đại đội chúng tôi viết bài đã được đăng trên báo, nói về cuộc sống của xã viên chúng tôi ở công xã Hô Sắc Hách. Mọi người đã đọc chưa? Trong nhật báo, chính là bài báo này: «Những người chăn nuôi trên nông trường mùa đông: Kỵ sĩ thảo nguyên»!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây