“Đội trưởng, cuộc sống trên đồng cỏ rất vất vả, khi nào gặp Lâm Tuyết Quân, ông hỏi han, quan tâm cô ấy nhiều hơn một chút, xem bên đó còn thiếu gì, chúng tôi sẽ cố gắng chuẩn bị, lần sau có ai lên đó, sẽ mang theo cho cô ấy.
“Tôi biết rồi. Đội trưởng gật đầu.
“Đội trưởng, trên đồng cỏ cái gì cũng thiếu, ông nghĩ xem còn gì nữa mà chúng ta có thể gửi cho Lâm Tuyết Quân không? Y Tú Ngọc vẫn còn hơi lo lắng, chi bằng bọn họ gửi hết đồ cho Lâm Tuyết Quân trước, dù sao bọn họ muốn chuẩn bị đồ cũng dễ, còn Lâm Tuyết Quân ở trên đồng cỏ, muốn gì cũng khó.
“Những gì có thể chuẩn bị thì cũng đã chuẩn bị cả rồi, tôi lên đó xem sao, nếu còn thiếu gì thì lần sau gửi cũng được. Lần này vật tư cũng có đủ cả gạo, bột mì, dầu, muối rồi, yên tâm đi. Đội trưởng xua tay, sốt ruột giục bọn họ mau quay về đội, đừng tiễn nữa.
Mọi người lúc này mới lưu luyến dừng bước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây