Tháp Mễ Nhĩ bị dáng vẻ của cô chọc cười, đôi đồng tử sáng long lanh bị mí mắt cong như trăng non che khuất một nửa.
Thu hồi tầm mắt, Tháp Mễ Nhĩ hỏi cô: “Cô bao nhiêu tuổi rồi?
“16 ạ. Lâm Tuyết Quân tu ừng ực một ngụm trà sữa lớn, xua đi vị cay xé lưỡi của rượu.
Tháp Mễ Nhĩ lẩm bẩm một tiếng không rõ ràng, giơ một tay chống cằm, khẽ thở dài.
“Người Mông Cổ ai cũng tài hoa nhỉ. Lâm Tuyết Quân không biết cậu ấy đang nghĩ gì, quay sang cảm thán với anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây