Lâm Tuyết Quân lại lắc đầu, đưa tay đẩy ra sau, ra hiệu cho cậu ấy lùi lại, đừng đến gần.
Phổ Bố rất buồn bực, nhưng cũng không dám trái lời cô, chỉ có thể đứng im như cột nhà, nhìn cô đo nhiệt độ cho từng con ngựa, dùng cồn khử trùng nhiệt kế, rồi lại đo cho con ngựa khác. Cô kiểm tra từng con ngựa, nghe tim, sờ nắn, kiểm tra trực tràng, sau đó ghi chép vào sổ.
Cậu ấy cũng nhìn thấy lông mày Lâm Tuyết Quân càng ngày càng nhíu chặt, ánh mắt càng ngày càng trầm xuống.
Gió từ trên núi băng thổi xuống mang theo hơi lạnh như băng, ngay cả Phổ Bố cũng không nhịn được run lên, vậy mà trán Lâm Tuyết Quân lại toát mồ hôi.
Dần dần, Phổ Bố cũng cảm nhận được một nỗi sợ hãi mơ hồ, như thể có điều gì đó bất hạnh đang âm thầm bao trùm lấy bọn họ, khiến cậu ấy rùng mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây