"Trăng rằm mười sáu, lên cao giữa trời~" Lâm Tuyết Quân bốc một nắm hạt dưa, đứng bên cạnh bàn hát theo.
A Mộc Cổ Lăng cũng hát theo mấy câu, rồi lại chui vào bếp.
Mấy món mặn trong bữa tối đều do A Mộc Cổ Lăng nấu, từ ngày anh đến, vị trí đầu bếp trong nhà không ai tranh giành được với anh.
Mọi người ăn uống tấm tắc khen ngợi, Lâm Tuyết Quân nhớ lại lần đầu tiên A Mộc Cổ Lăng nấu ăn cho mọi người, vì cá rán không được hoàn hảo mà buồn bã, không khỏi len lén cười trộm.
Trên bàn ăn tiếng chén đĩa loảng xoảng không dứt, các bậc trưởng bối hầu như mỗi lần gắp thức ăn đều khen A Mộc Cổ Lăng một câu, khiến chàng trai trẻ ăn đến mức hai má ửng hồng, đôi mắt long lanh như phủ một lớp sương mù hạnh phúc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây