Lâm Tuyết Quân ôm chầm lấy từng người, nụ cười treo trên mặt quá lâu khiến cơ hàm hai bên má của cô cười đến mức mỏi nhừ.
A Mộc Cổ Lăng vừa mới ở lại tứ hợp viện của ông nội Lâm một đêm, vẫn còn chút bỡ ngỡ, theo Lâm Tuyết Quân bận rộn trước sau, thỉnh thoảng còn lộ ra vẻ ngập ngừng và bối rối.
Lâm Tuyết Quân lo lắng cậu ấy không thoải mái, nắm lấy cổ tay cậu ấy, kéo xuống ngồi bên cạnh mình, cùng ngồi trong sân trò chuyện với ông nội.
Cô đưa cho cậu ấy một nắm hạt dưa ông nội đưa, rồi nhét vào tay cậu ấy một quả táo to từ đĩa trái cây mà mẹ cô đưa, cuối cùng bóc vỏ kẹo mà giáo sư Trì Dư mua rồi đặt vào lòng bàn tay của A Mộc Cổ Lăng.
Mẹ Lâm lần đầu gặp chàng trai trẻ mà Lâm Tuyết Quân thường nhắc đến, bởi vì chưa từng thấy A Mộc Cổ Lăng khi cậu ấy 13, 14 tuổi, lần đầu gặp đã là chàng trai 17 tuổi, nên nhìn thấy sự thân thiết giữa Lâm Tuyết Quân và cậu ấy, bà ấy chợt cảm thấy có điều gì đó khác thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây