So với họ, cuộc sống của cô không hề khó khăn. Việc tạm thời quyết định đến giúp cũng không nhất thiết phải kiếm tiền từ mỗi lần khám bệnh.
Dù không nhận tiền, nhưng hành lý của cô vẫn được mở rộng thêm rất nhiều.
Nhiều xã viên nghe nói cô không phải là nhân viên từ Cáp Nhĩ Tân mà là một bác sĩ thú y tiêu biểu của Hô Luân Bối Nhĩ, vì tình cờ đi qua trấn Văn Cổ mà được điều động đến giúp đỡ với tư cách là “giáo viên của Đại học Nông nghiệp” thì đều thấy rất cảm động. Những người sống gần trụ sở, khi biết Lâm Tuyết Quân chưa rời đi, đã tranh thủ mang quà đến.
Lâm Tuyết Quân cũng không quen những người lạ mặt này, chỉ quen biết với Xuyên Tử và những người làm việc cùng cô.
Sáng sớm khi trời còn chưa sáng, cô đã dậy, ăn sáng xong, sắp xếp đồ đạc để chuẩn bị lên đường. Khi nhìn thấy hành lý đã phình to gần gấp đôi, cô muốn nói với Xuyên Tử là cô không thể nhận những món quà này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây