Ở trong môi trường ấm áp, được người ta vuốt ve lại được người khác kiên nhẫn đút từng ngụm nước đường muối, chú chó chăn cừu vốn ủ rũ bỗng nhiên có tinh thần hơn, tần suất run rẩy dường như cũng giảm bớt.
Lúc nó mở mắt ra Mục Tuấn Khanh vốn trầm ổn, già dặn không khỏi kinh hỉ kêu lên một tiếng khiến Lâm Tuyết Quân giật mình suýt chút nữa làm rơi giọt nước đường muối vừa mới hút lên.
Mục Tuấn Khanh ngượng ngùng gãi gãi mái tóc xoăn tự nhiên hơi dài, cười ngượng ngùng.
Lâm Tuyết Quân không khỏi nhớ tới những gì chị Bảo và những người khác miêu tả về Mục Tuấn Khanh. Anh chàng tóc xoăn nhỏ, anh chàng đeo kính nhỏ… người Đông Bắc rất thích đặt biệt danh cho người khác nhưng mà... đặt cũng rất chính xác, vừa nghe đã biết là đang nói đến Mục Tuấn Khanh.
Cô mím môi cười, tiếp tục cho chú chó uống nước. Chú chó chăn cừu nằm trên bàn cố gắng đứng dậy, lắc lư mấy cái không thành liền bò tới bò lui, lại nhích về phía Lâm Tuyết Quân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây