Sau đó, họ cầm chậu và muôi sắt đập đập quanh hàng rào tạo ra tiếng động lớn, âm thanh vang dội cả bầu trời trong một giờ, đủ để cho con hổ biết trong khu vực này có một loài mãnh thú có thể phát ra âm thanh to như vậy, không được xâm phạm.
Làm như vậy ba ngày liên tiếp, không có dấu vết hổ lại gần, cuối cùng Lâm Tuyết Quân cũng thả Ốc Lặc và mấy con khác ra, nhưng mỗi lần đêm xuống nhắm mắt lại, trong đầu cô vẫn hiện lên ánh vàng chói mắt đó.
Cuối cùng, vào một đêm gần Tết, sau khi tiễn các học viên đi, cô mơ thấy mình nhìn thấy con hổ nhưng lại không bỏ chạy, mặt mày nó ủ rũ nói với cô:
"Con người, nghe nói cô là bác sĩ giỏi nhất trên thảo nguyên này à?"
Rồi cô ngẩng cao đầu bước tới gần nó, giúp nó nhổ những cái gai lớn đâm vào móng và răng, được hổ cảm tạ, có thể cưỡi chúa tể rừng xanh oai phong này, bay nhảy trong rừng tuyết Hưng An Lĩnh, sung sướng hơn cả trúng xổ số triệu đô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây