Quay đầu lại nhìn, cậu ấy phát hiện tóc của tất cả mọi người trên tàu đều bị gió thổi ngược ra sau, những người có đường chân tóc cao bị gió thổi thành kiểu tóc A ca thời nhà Thanh, trán bóng loáng.
A Mộc Cổ Lăng ngại ngùng kéo cửa sổ xuống một nửa, trong toa tàu cuối cùng cũng ấm áp hơn, những A ca nhà Thanh cũng có thể vuốt tóc mái xuống, che đi vầng trán sáng như bóng đèn.
Tàu hỏa đi qua những địa phương có tên kỳ lạ như Đại Nhạn, Nha Khắc Thạch, Miễn Độ Hà, Ô Nô Nhĩ, đến Bác Khắc Đồ để tiếp nước, đều là những nơi mà cậu chưa từng đến.
Vòng qua Trát Lan Đồn, hoa đỗ quyên nở rộ khắp núi đồi, rực rỡ. Trên đường đi, tàu hỏa đi qua rất nhiều đường hầm, tiếng ầm ầm trong bóng tối khiến lòng người hoảng sợ.
Rừng cây ở Đại Hưng An Lĩnh rộng lớn thật đấy, dường như vô tận như thảo nguyên. Khu công nghiệp, thành phố của Hắc Long Giang thật phồn hoa, có rất nhiều người đi xe đạp, qua lại trên con đường rộng lớn, ngay cả nhà ga cũng dài hơn, oai phong hơn những nhà ga khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây