Hơn nữa một khi tuyết tan, trên đường không có tuyết để ăn, cả người và gia súc đều không chịu nổi.
Buổi tối Lâm Tuyết Quân trở về nhà. Mặc dù eo đã mỏi nhừ, hai tay đau nhức như bị treo hai cục sắt nhưng sau khi được Y Tú Ngọc xoa bóp vai, lưng, eo và tay, cô nằm vật ra giường như con cá chết, trong lòng vẫn không khỏi lo lắng cho Mạnh Thiên Hà.
Đội máy kéo đã rời đi được mấy ngày rồi, lẽ ra phải về rồi chứ.
Sáng sớm hôm sau, khi đại đội trưởng đến gõ cửa Lâm Tuyết Quân còn tưởng là có tin tức của Mạnh Thiên Hà.
Ai ngờ đại đội trưởng lại dắt theo một con cừu mẹ và một con cừu con đến. Ông ấy đưa dây thừng cho Lâm Tuyết Quân, giải thích: “Chị Bảo và mọi người nói là cô đã vất vả cứu con cừu này, cộng thêm việc điều trị tiếp theo cần cô tiếp tục theo dõi nên mọi người đã bàn bạc với nhau, bảo tôi đưa chúng đến cho cô. “
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây