Trên khuôn mặt cậu thiếu niên vẫn còn nét trẻ con, nhưng đôi mắt dần trở nên sáng ngời, sống mũi cao hơn, đường nét trên khuôn mặt cũng dần rõ nét. Khớp xương trên bàn tay cậu ấy đặt trên mép giường đất lộ rõ, hai bàn chân ngâm trong chậu nước trông như hai chiếc thuyền nhỏ được đẽo gọt tinh xảo.
Y Tú Ngọc dựa vào cửa, bàn bạc với Lâm Tuyết Quân và A Mộc Cổ Lăng về thời gian ăn gà rừng và thỏ rừng, sau đó quay đầu nhìn vào chiếc gương tròn nhỏ treo trên giá.
Khuôn mặt phản chiếu trong gương không còn là cô bé mũm mĩm ngày nào nữa, ngay cả cô ấy cũng đã thay đổi. Khoảng cách giữa hai mắt dường như gần hơn, thịt trên mũi và má như bị thời gian hấp thụ. Ánh mắt trong gương không còn vẻ hoang mang, ngây ngô như trước, mà đã trở nên kiên định, rạng rỡ hơn.
Hóa ra không chỉ A Mộc Cổ Lăng, mà tất cả bọn họ đều đang trưởng thành.
...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây