Mục Tuấn Khanh và những người khác cũng chống xẻng, lắng nghe yêu cầu của cô, càng nghe càng không nhịn được cười, khi cô cười, những người khác cũng cười theo.
“...” A Mộc Cổ Lăng nhìn Lâm Tuyết Quân, nhất thời không biết cô đang nghiêm túc hay đang nói đùa.
Lâm Tuyết Quân quay đầu lại, thấy A Mộc Cổ Lăng vẫn đang nhìn mình với vẻ mặt nghiêm túc thì càng cười to hơn.
Cậu bé ngốc nghếch, trông cậu ấy có vẻ như thực sự muốn vẽ cho cô vậy...
Tại sao sóc có thể sống, còn thỏ chỉ có thể bị ăn?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây