Đa Bảo lắc đầu: “Vậy thì em không cần vợ nữa.” Cậu lại hỏi Diệp Tử: “Mợ ơi, mợ sinh cho cháu một đứa em trai có được không ạ?”
“Cái này sao mợ có thể quyết định được?” Diệp Tử nghe những lời nói ngây thơ của cậu mà bật cười.
“Sinh con trai hay sinh con gái mợ không quyết định được.” Lâm Nam Phong nói: “Nhưng muốn sống cuộc sống như thế nào thì bản thân mợ quyết định được.”
“Mợ ơi, nhìn về phía trước đi, ở phía trước đều là những ngày tháng tốt đẹp.”
Nước mắt Diệp Tử chảy càng dữ dội, ôm lấy Đa Bảo vừa đáp ừ ừ vừa gật đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây