“Thật sao? Công việc gì?” Diệp Tử kinh ngạc hỏi.
“Em làm việc trong nhà bếp, còn anh làm bảo vệ nhà máy, anh cả còn nói nhà máy cung cấp nhà ở, về sau chúng ta không cần trở lại trong thôn nữa.” Lý Phi vui vẻ nói.
“Hay quá!” Diệp Tử vỗ tay nói: “Thật sự quá tốt rồi, sau này chúng ta không cần gặp mẹ chồng nữa, cũng sẽ không bị mắng nữa.”
Có đứa trẻ nào mà thích bị mẹ mình coi như chó mà mắng, vừa mới xuất hiện đã mắng chửi đâu? Thế mà một người đàn ông như Lý Phi bị mẹ mắng đến nỗi cả thôn đều coi thường.
Người khác không đau lòng, nhưng cô ấy là vợ anh ấy, cô ấy đau lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây