Cô không hy vọng xa vời, chỉ mong nửa đời sau có thể an ổn trôi qua, người nhà bình an là được.
Cô có thể tin tưởng Tần Thủ Quốc, nhưng dù sao họ đã không gặp nhau nhiều năm, cô còn dẫn theo hai đứa con. Thế nên phải nghĩ lại cho thật kỹ.
“Em về rồi cũng tốt, mấy năm nay em gái vẫn luôn nhớ em.”
Lâm Chính Nhiên giật mình, đột nhiên cô nhớ tới sau khi cha nhận tiền, những người đó dùng xe bò đưa cô rời khỏi thôn Lạc Sơn.
Ở một nơi sâu trong trí nhớ là hình ảnh một cô bé mười tuổi kiên quyết nắm chặt lấy xe bò không buông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây