“Đi qua.” Tần Thủ Quốc cắt ngang màn lải nhải không ngừng của Vu Đại Cường.
“Không tốt đâu!”
Mặc dù Vu Đại Cường nói vậy, nhưng tay chân đã bắt đầu hành động, không có cách nào khác, cấp trên đã ra lệnh thì cậu ta phải nghe.
Cậu ta đã hình thành trí nhớ trong cơ bắp, nghe được hai chữ “đi qua” đó thì không tự chủ được mà đi về phía trước, đẩy đoàn trưởng tới trước mặt người phụ nữ.
Lâm Chính Nhiên mới vừa dỗ con gái ngủ xong, cô đi ra ngoài hít thở, nhưng không ngờ nửa đường lại đụng phải một người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây