Mẹ đã trở thành một người mà họ tự hào, sau này cô cũng sẽ trở thành một người như vậy, có thể mới không uổng phí đời này.
“Tôi với cậu đi qua đó dọn dẹp một chút đi.” Tần Nam Phong nói: “Nhưng tôi thật sự không biết căn nhà kia ở đâu.”
“Tôi biết.” Đinh Hữu Nghi lục trong túi ra, nói: “Cô giáo cho tôi địa chỉ.”
Tần Nam Phong hỏi hai người bên cạnh: “Các cậu đi cùng không?”
Bàn Tử nói: “Đi, sau khi dọn dẹp nhà cửa xong chúng ta cùng nhau đi ăn cơm ăn mừng, ăn mừng từ nay về sau chúng ta không mù chữ nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây