Không, là chạy đi!
Tần Tiểu Muội quay đầu nhìn cháu gái lớn, chỉ thấy cô nhìn bóng lưng con trai nhà họ Chu với vẻ mặt nghiêm túc.
Ném cuốn sách trên tay xuống chiếc ghế sau lưng, mắt cô sáng lên nói:
“Cháu nhớ ra rồi, hôm qua Chu Thừa Phong đi xem mắt. Lúc đến trước cửa nhà, cháu thuận miệng nói một câu “si nam oán nữ”, chắc là chú ấy nghe thấy nên mới đưa sách cho cháu.”
Lâm Nam Phong lập tức nhếch miệng: “Thảo nào lại bảo cháu dùng từ bừa bãi, người ta cho rằng cháu vô học ấy mà!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây