“Đợi xíu, mẹ sẽ qua ngay bây giờ.” Không biết có phải là ảo giác của Lâm An Cư hay không, ở đầu dây bên kia dường như mẹ cậu thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi đặt điện thoại xuống, cậu cũng vội vã chạy đến cổng trường chờ.
Cậu có một bụng vấn đề muốn hỏi mẹ, lại không muốn mẹ nhìn thấy cậu, dẫn cậu thẳng đến phòng hiệu trưởng.
“Ngày đó người nhà họ Trương vào trường như thế nào, ngài phải cho tôi một lời giải thích.”
Lâm Chính Nhiên bây giờ lăn lộn trong giới chính trị ở thủ đô cũng khá. Cho dù chồng bà có như thế nào, ngay cả hiệu trưởng Đại học Thanh Hoa cũng phải dành cho bà một vài phần ưu ái. Chuyện của Lâm An Cư, bà không làm đến cùng thì thôi, nếu có thì cũng phải vẫn phải nể mặt bà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây