Bà ấy dường như chỉ hỏi sau đó tự nhủ: “A Phàm vốn là bác cùng với ông Phàm định giữ ở bên cạnh để tiện dưỡng già. Cũng không muốn đứa con trai út này có nhiều chí hướng hơn các anh chị, còn nhỏ tuổi đã vào quân đội, có chí lớn làm chuyện đại sự. Lần này may mà đã giữ được mạng sống...”
Lưu Tân Nhu dừng lại, nghĩ đến mình sắp mất đi con trai, nghẹn ngào nói: “Chúng tôi vẫn hy vọng nó có thể đổi nghề, muốn làm gì thì làm, tốt nhất đừng làm cái công việc nguy hiểm đánh đổi tính mạng như này nữa.”
Hạng Quy Phàm nằm ở trên giường dùng khẩu ngữ nói với cô: “Dỗ mẹ tôi giùm?”
Lâm Nam Phong liếc nhẹ anh một cái.
Mẹ của tôi thậm chí còn không có thời gian dỗ dành nữa kìa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây