Mạc Tư Văn nói xong câu cuối cùng thì đầu hếch lên thật cao, trên mặt cười vô cùng đắc chí, hoàn toàn không coi Lan Khởi Nguyên ra gì.
Tỉnh Túc chỉ là một nơi nhỏ bé cằn cỗi, khoa phiên dịch cũng chỉ là một khoa nho nhỏ. Lan Khởi Nguyên quản lý một khoa mà thôi, bà ta có thể có bản lĩnh gì?
Lan Khởi Nguyên là gì khi so sánh với cha ông ta chứ?
Lâm Chính Nhiên đi ra ngoài không bao lâu, mới nhớ ra có chuyện muốn hỏi cô giáo nên vòng trở lại, không đúng lúc nghe thấy những lời này.
Những năm qua, Mạc Tư Văn chỉ trưởng thành thân thể lại không phát triển đầu óc, vẫn ngu xuẩn như thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây