Lâm Chính Nhiên chẳng nói đúng sai, theo như Nam Phong nói, hai năm sau sẽ khôi phục lại kỳ thi tuyển sinh đại học.
Hai người đi cầu thang lên lầu hai, Lan Khởi Nguyên nói: “Người bên kia hy vọng em trả lời càng sớm càng tốt, hôm nay cô thông báo cho em rằng cô đã giúp em hồi âm rồi. Trong vòng mười ngày sẽ đến Bắc Kinh trình diện, em chuẩn bị chút ít rồi lên đường thôi.”
Lâm Chính Nhiên cười không được, mà không cười cũng chẳng xong: “Em vẫn chưa bàn bạc với nhà em, lần này qua hẳn là cắm rễ ở chỗ đó luôn, vợ chồng ở riêng hai nơi, anh ấy biết thì thế nào cũng nóng nảy với em.”
Lan Khởi Nguyên cười trộm rồi nói: “Cô cũng mặc kệ em bàn bạc với Tư lệnh Tần như thế nào, dù sao thì trong vòng mười ngày, em phải đến Bắc Kinh là được. Nếu như em đi, chiến tích của cô sẽ thêm một điều nữa. Học sinh cô dạy ra đi làm phiên dịch viên cho người có công lao lớn trong việc khai sinh nước nhà, từ nay về sau cô phải khoe khoang chuyện này mới được. Tư lệnh Tần nhà em không nằm trong phạm vi suy tính của cô, cô mặc kệ.”
Bà ấy mỉm cười khoát tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây