Dù sao lúc ra chiến trường, ông ta cũng chẳng sợ ai, sao lại không thể thu phục được hai người phụ nữ chứ?
Hồ Thời Trạch vẫn luôn không thể hiểu được.
Vu Uyển thấy chồng mình giúp đỡ cô bé thì trông cô ta càng yếu ớt và bất lực, cô ta dán sát lại gần.
Hồ Ảnh An trợn mắt: “Tôi còn chưa chết đâu đấy, cho dù Lão Hồ có cho bà một đứa con, bà cũng phải phá nó đi, bà quấn lấy ông ta cũng vô dụng, tôi mới chính là người có tiếng nói nhất trong cái nhà này. “
“Mày đang nói vớ vẩn gì thế?” Hồ Thời Trạch lập tức trừng mắt nhìn con gái: “Mày nói chuyện với người lớn như vậy sao? Ông đây còn chưa chết, mày là cái rắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây