Bé lạnh mặt nói móc lại: “Tôi không giận, có người vội muốn tới cửa làm cháu gái cho bà ngoại tôi tôi tức giận làm gì? Bà dưới suối vàng mà biết được tin này chắc chắn sẽ rất vui, đêm nay thế nào bà cũng về báo mộng cho chị đấy.”
Nụ cười xáng lạn của Ninh Như Huyên sượng trân trên mặt, cô ta còn chưa lấy lại tinh thần cửa đã mở.
“Kẽo kẹt” một tiếng, cô ta đẩy cửa theo quán tính, khi hoàn hồn lại thì nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lâm Nam Phong nghiến răng nói:
“Con ranh nhanh mồm dẻo miệng, sớm muộn gì cũng tới ngày mày ăn hành thôi.”
Lâm Nam Phong vào nhà xong thì đi đánh răng, bên tai bé là tiếng Ninh Như Huyên giới thiệu quà tặng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây