Bọn họ đều nhìn ra biển, Tần Thủ Quốc uống một hớp rượu nghiêm mặt nói:
“Năm đó tôi tới đây không đúng lúc, nếu không cũng sẽ không làm chậm trễ chuyện lên chức của anh, vị trí này tôi chiếm ba năm, anh cũng lãng phí ba năm.”
Đời người có mấy cái ba năm !
Hơn nữa còn là ba năm tốt nhất của một người đàn ông, cho nên anh cảm thấy xấu hổ với Vũ Thắng Lợi.
Vũ Thắng Lợi lại không nghĩ như vậy, anh ta sảng khoái cười nói: “Tất cả vì tổ quốc, vì tương lai tốt đẹp hơn, đừng nói hy sinh ba năm, cho dù muốn mạng của tôi tôi cũng sẽ không chớp mắt.” Vũ Thắng Lợi quay đầu hỏi anh: “Chẳng lẽ cậu không nghĩ như vậy sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây