Trước đây đều là hiệu trưởng gõ, nhưng mấy hôm nay hiệu trưởng đi khỏi đảo đi họp ở nơi khác rồi. Ngoại trừ thầy hiệu trưởng ra thì Mạc Tích Văn là giáo viên lớn tuổi nhất, cho nên trước khi đi hiệu trưởng nhờ Mạc Tích Văn bấm chuông mỗi ngày.
Bấm chuông thì Lâm Chính Nhiên cũng không có ý kiến gì, nhưng nghe ý của Mạc Tích Văn là để cô đánh một mình, người bấm chuông phải về cuối cùng, phải kiểm tra trường học một lượt mới được về.
Lâm Chính Nhiên đang định nói chuyện, nhưng Tô Mỹ Liên đã đến trước khi giọng nói kịp phát ra.
“Thay phiên nhau bấm chuông hay là để cô ấy bấm chuông một mình?”
Mạc Tích Văn lạnh lùng liếc nhìn Tô Mỹ Liên, người phụ nữ này không phải là thứ tốt lành gì, mỗi ngày đều thích bắt nạt, còn buôn chuyện thị phi ở khắp mọi nơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây