Lâm Chính Nhiên để Tô Mỹ Liên ngủ ở phòng Nam Phong, sau khi đưa cô ta cái chăn mới nói: “Buổi tối ở đây gió to, cố gắng đừng mở cửa sổ, với lại có tiếng gió nên sẽ hơi ồn một chút.”
Tô Mỹ Liên muốn kêu Lâm Chính Nhiên ở cùng mình nhưng lời đến miệng lại nuốt xuống. Cô ta không để chuyện gió to ở trong lòng, mãi đến khi bị làm ồn cả đêm không ngủ được.
Buổi sáng cô ta sụt sịt đi vào phòng bếp, Lâm Chính Nhiên đang ở trong bếp làm đồ ăn sáng, cô ta dựa vào cửa nói: “Trước đây Vũ Thắng Lợi nói phòng này gió to rất ồn, tôi không tin, không nghĩ đến là thật khiến cho tôi ngủ cũng không yên.”
Lâm Chính Nhiên nấu mì, cô quay lại hỏi cô ta: “Bây giờ cô biết cái tốt của Vũ Thắng Lợi rồi nhỉ, mau về nhà đi.”
Trước khi đi xuống Tô Mỹ Liên cũng nghĩ như vậy, tối nay không ở đây nữa, nhưng cô ta vừa nghe Lâm Chính Nhiên nói vậy thì không được vui, cứ về như vậy mất mặt cỡ nào trời?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây