Tô Mỹ Liên đi đến trước trước mặt Lâm Chính Nhiên, đứng song song cạnh cô, nhìn bóng lưng Bạch Y Y nói:
“Bạch Y Y đã đồng ý với điều kiện của mẹ mình, gửi cô ta ra đảo đi học, không lấy chồng trước năm ba mươi tuổi, kiếm được bao nhiêu tiền sẽ đưa gia đình hết.”
Tô Mỹ Liên quay đầu hỏi cô: “Cô có biết lúc Bạch Y Y nói những lời này bao nhiêu tuổi không?”
Lâm Chính Nhiên lắc đầu.
“Bảy tuổi.” Gió biển thổi tung mái tóc cô ta, Tô Mỹ Liên bực bội vuốt vuốt: “Một đứa trẻ lại có thể suy nghĩ sâu xa như vậy…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây