Gò má và hốc mắt ông ta hõm sâu, đôi mắt thì lồi ra, mặt mày xanh xao, nhưng nhìn kỹ thì ánh mắt lại không khác trước kia là bao nhiêu.
“Tiểu Mãn.” Lâm Chính Nhiên nghe thấy tiếng gọi Tiểu Mãn của ông ta thì tỉnh táo lại.
Khi nhìn ông ta thêm lần nữa thì nước mắt ông ta đã rơi đầy mặt, đôi mắt chứa đầy sự hối lỗi.
Hối lỗi về điều gì?
Lâm Chính Nhiên không biết, lại càng không muốn biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây