Giờ phút này anh em hai người một người nhìn lên không trung, một người thì dán mắt vào nhà bếp.
“Nếu năm ấy anh không bị mất trí nhớ mà về sớm một chút, có lẽ các cô ấy sẽ không phải chịu nhiều khổ sở như vậy.” Lý Phi vô tình cảm thán nói.
Nước trong ly nóng hổi nhưng Tần Thủ Quốc vẫn cầm lên uống một hơi cạn sạch.
Năm anh hai mươi mốt tuổi nhận nhiệm vụ, bị bom nổ trúng phần đầu, nửa năm trước mới khôi phục trí nhớ, chỉ là khi đó anh vẫn còn ở nước ngoài chấp hành nhiệm vụ chưa về được.
Sau khi nhiệm vụ kết thúc anh lại bị thương, vừa mới xuống bàn mổ đã mang theo cảnh vệ lén lút trở về, thực ra anh cũng chỉ đến Giang Nguyên sớm hơn A Nhiên vài ngày mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây