Trần Lập nhanh chóng duỗi tay ra bóp lấy cổ của cô ta, anh ta ấn người cô ta ở trên giường đất.
Anh ta cố ý biến giọng nói trở nên khàn khàn nói: “Lấy tiền ra đây.”
Điền Mỹ Tuyết biết bản thân đã bị lộ, cô ta vội vàng nhỏ giọng nói: “Trong nhà thật sự không có tiền, chỉ có một chút lương thực. Nếu anh thích thì cứ mang đo đi, cầu xin anh buông tha cho cô nhi quả phụ chúng tôi.”
Một câu cô nhi quả phụ nhắc nhở Trần Lập, anh lấy một con dao đã chuẩn bị trước từ sau eo rồi chĩa vào cổ của Trần Nghị đang ngủ say.
“Đưa tiền hay là mạng sống của con trai cô?” Anh ta đang đánh cuộc, phụ nữ đều yêu thương con cái của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây